Còn dám đi bác sỹ nữa không?

Bác sỹ hỏi thăm bệnh nhân:
 
- Loại thuốc mà tôi kê cho anh công hiệu chứ?
 
- Ồ, vâng! Cảm ơn bác sỹ đã chạy chữa.
 
- Thực sự công hiệu phải không?
 
- Vâng, thuốc rất tốt bác sỹ à!
 
- Vậy thì tôi phải uống thử xem. Tôi cũng bị đau y hệt như anh.


Khỉ sống dưới nước

Một ông Tây đi ngang qua một người đang câu cá, thấy anh ta lẩm bẩm:
- Từ sáng tới giờ chả câu được con khỉ nào.
Ông Tây lấy giấy bút ra ghi vào sổ:
.
.
.
" Ở Việt Nam khỉ sống dưới nước".


Nỗi lo của ông chồng

Vợ chồng Denga có một cửa hàng bán thực phẩm. Một hôm, chồng đi chơi về, hỏi:
 
- Này em, khúc giò thiu đâu rồi?
 
- Nhà đối diện mua rồi.
 
- Thế cân xúc xích bị chuột gặm?
 
- Nhà ấy cũng mua rồi.
 
- Còn hộp bơ cũ từ năm ngoái đã quá hạn?
 
- Nhà ấy cũng vét nốt rồi.
 
Chồng lấy hai tay ôm đầu:
 
- Chết cha rồi! Anh vừa được nhà ấy mời cơm!

anh của ngày hôm nay

Ai ngờ, lòng tự ái của anh quá lớn, anh vùng dậy, giận dỗi, nói mà như gào thét: “Con biết rồi! Con hiểu rồi! Bố mẹ xấu hổ vì có thằng con vô tích sự như con đúng không? Được! Con sẽ đi cho bố mẹ hài lòng! Con sẽ lên thành phố kiếm tiền, lập nghiệp! Hôm nay con ra đi với hai bàn tay trắng, không một xu dính túi, nhưng ngày con trở về, con thề sẽ làm cho bố mẹ nở mày nở mặt! Bố mẹ cứ chờ xem!”. Dứt lời, anh lạnh lùng cắm đầu chạy thẳng. Bố mẹ đuổi theo anh nhưng không kịp. Rồi họ tự trấn an nhau rằng chắc anh chỉ qua nhà bạn ở vài ngày, hết giận, anh sẽ về…
 
Nhưng không, anh đi thật, biệt tăm mấy năm trời, không tin, không tức, để cha mẹ anh ở nhà chờ đợi mỏi mòn và đày đọa nhau trong nỗi ân hận dày vò…
 
Sáng nay, một chiếc xe hơi mới coóng rì rì rẽ vào ngõ nhà anh rồi đỗ xịch ngay giữa sân. Cha mẹ anh ở trong nhà lập tức lao ra, bà con láng giềng thấy thế cũng ùa tới. Cửa xe hơi mở chầm chậm, anh lịch lãm bước ra, tất cả như vỡ òa! Anh đã trở về, trở về thật rồi! Cha mẹ nhào tới, ôm anh thật chặt, nước mắt nhạt nhòa! Anh cũng khóc, cũng nấc lên nghẹn ngào, nhưng giọng vẫn cố thều thào: “Bố mẹ trả tiền taxi giúp con! Con chả có xu nào!”.

Bóp nát ... mày

Đêm trăng thanh gió mát. Anh đang mơ màng trong giấc ngủ. Em đến, nhẹ nhàng như làn gió thoảng. Bóng em lướt nhanh trên tường. Rồi em sà vào lòng anh. Tiếng em nghe thật xa mà cũng thật gần. Bàn tay em khéo léo vuốt ve cơ thể anh làm tim anh gần như tan chảy. Em đưa anh vào thiên đường, nơi anh có cảm giác có cái gì đó đang nhói lên, đi sâu vào tận xương tủy. Để rồi sáng hôm sau thức dậy, vẫn còn dấu vết của em trên cơ thể anh, đỏ hồng, rõ rệt. Đêm nay, anh mong em lại đến, để anh có thể nhào tới ôm em, ghì chặt em bằng hai bàn tay rồi bóp nát...mày, con muỗi chết tiệt!